Chuyên mục mới “Ăn ngon ở đâu?”: Quán NOLA (Paris)

Đọc blog mình chắc mọi người đều biết mình tham ăn ghê gớm, nên mỗi khi đi đâu ăn gì ngon là đồ ăn vừa bê ra mắt mình đã sáng trưng lên, xong rồi cắm cúi ăn uống nhiệt tình thưởng thức quên hết trời đất :)). Thành ra là nếu bảo mình phải để ý xung quanh, rồi khi đĩa thức ăn thơm phức ở trước mặt rồi lại phải ngắm nghía trên xuống, hít ngửi mùi thơm, rồi chụp ảnh lại, xong rồi mới ăn từng miếng để cảm nhận từ từ như kiểu mấy vị chuyên gia đánh giá ẩm thực Michelin danh tiếng vẫn làm là mình chịu luôn đấy!!! Tuy nhiên hôm nọ trong 1 buổi tối thanh mát kẹp giữa 1 tuần mưa gió ẩm ương, mình cùng 2 chị ban nữa hẹn nhau ăn tối ở 1 quán ăn. Không biết có phải mình vui ơi là vui vì gặp lại bạn sau 1 thời gian lâu lâu chưa có dịp tâm sự với nhau, có phải vì buổi tối 1 ngày không mưa, hay vì nhà hàng đó thực sự tuyệt vời đến mức trên đường về nhà mình cứ tự thôi thúc bản thân phải chia sẻ về nơi này với mọi người để mọi người nếu có dịp hãy đến ăn thử 1 lần đi thôi!!!

source: internet

Chuyên mục mới này của mình sẽ chỉ gồm những nơi mình đã ăn và cảm thấy xúc động về không chỉ đồ ăn mà còn là vì không khí của quán, cách bài trí, hay đơn giản là âm nhạc hay, dàn phục vụ dễ thương. Mình dùng từ “xúc động” vì đó là cảm giác đúng nghĩa khi mình rời khỏi Nola. Nên là nếu mà 1 quán ăn mình thấy đồ ăn cũng ngon, mọi thứ cũng chỉ ở mức ok thì mình sẽ không giới thiệu ở chuyên mục này, và đây đương nhiên sẽ là những đánh giá rất chi là cảm xúc của mình mà thôi! ^^

Quán ăn đầu tiên làm mình thích thú đến mức về nhà viết ngay chuyên mục mới chính là Nola. Nola nằm trong 1 tổ hợp 2 quán ăn, tầng dưới Po Boy Café là 1 quán café kiểu quán ăn nhanh điển hình ở Mỹ rất cool, còn tầng trên là Nola, nhà hàng cao cấp hơn, cả hai đều là đồ ăn của chef Ryan Pearson nấu với hương vị của vùng New Orleans. Tụi mình lúc đầu định hẹn nhau ăn và uống ở Po Boy Café nhưng khi đến nơi thì anh bồi bàn rất dễ thương hỏi tụi mình có muốn lên tầng xem quán Nola không? 3 đứa bèn lóc cóc dép guốc đi lên tầng thì lập tức bị mê hoặc ngay bởi không gian của Nola. Nếu không được cho ngồi bàn ngay bên cửa sổ, nhìn ra bờ kênh Saint Martin tấp nập nhộn nhịp người qua lại thì mình không nghĩ mình đang ở Paris nữa mà trong 1 quán ăn nhỏ xinh ngay tại New Orleans. Tụi mình ăn ở Nola vào tối thứ 5, tình cờ cũng là buổi tối trong tuần có nhạc jazz đàn và hát bởi 1 nghệ sỹ da màu. Những bài jazz được hát bởi 1 giọng ca đầy màu sắc, với ngón đàn đầy ngẫu hứng, thêm ánh đèn trang trí toả màu vàng nhàn nhạt ấm áp, và tất nhiên không thể thiếu đồ ăn đặc trưng, tất cả tạo thành 1 buổi tối tuyệt vời, như 1 chuyến du hành trong vài tiếng đồng hồ đến thành phố New Orleans trẻ trung rạo rực căng tràn sức sống vậy.

source: internet

Bọn mình được xếp ngồi vào table du chef – bàn của bếp trưởng, nghĩa là bàn ăn có góc nhìn vào bếp. Nếu không yêu thích nấu nướng thì vị trí có lẽ không hẳn là 1 chỗ ngồi lí tưởng bởi bạn có thể sẽ cảm thấy bị làm phiền bởi những lượt ra vào của bồi bàn từ nhà bếp đến phòng ăn, Nhưng mình lại khá thích chỗ này vì có thể nhìn thấy không khí tất bật trong bếp, cảm giác khi mình gọi thêm chiếc bánh mì béo tròn, anh phục vụ đi vào bếp, nhìn thấy mẻ bánh lúc này mới được đưa vào lò, mùi thơm bơ ngào ngạt đó là lúc chiếc bánh vàng nâu bóng mịn được đưa ra cùng với bơ vị hương thảo. Cả quy trình nằm trong tầm mắt thực sự khá là thú vị! Chưa kể bàn này nằm ngay cạnh cửa sổ, trong 1 góc riêng (ở ảnh trên là góc nhìn từ bàn mình ngồi về phía phần còn lại của quán) khá là riêng tư, view nhìn ra bờ kênh lấp lánh buổi đêm phải nói là vô cùng lãng mạn.

source: internet

Anh bồi bàn phục vụ bàn của bọn mình tối đó phải gọi là trên cả tuyệt vời. Anh chàng tên là Antoine, bạn có thể thấy Antoine trong ảnh dưới, chính là anh chàng đứng giữa anh, lúc này hẳn là đang ba hoa chém gió nhiệt tình với khách :)). Đó là 1 anh chàng người Ai Cập, siêu vui tính, đáng yêu, và cái mình thích nhất là anh ý giới thiệu và recommend các món ăn rất kỹ càng và có thêm chút ý kiến cá nhân của anh ý trong đó. Như kiểu thế này “trong 3 món này thì có món thứ nhất tuyệt vời bla bla, món thứ 2 rất ngon và là món yêu thích nhất của tôi, tôi ăn mãi vẫn ko thấy chán (rồi tả vị ngon như thế nào, cái gì ngon, cách nào đặc biệt ra sao), món thứ tôi cũng mê nhưng không bằng 2 món kia vì có phần này tôi ko phải là fan lắm vvv… Đối với người yêu thích việc ăn uống như mình thì chính sự đam mê và nhiệt huyết của Antoine khi nói về các món ăn của quán mới làm mình thấy thú vị nhất.

source: internet

Sau cùng, khi đã kể hết về những ấn tượng tốt đẹp của mình về quán, làm sao có thể thiếu phần nói về các món ăn được nhỉ?

Như mình đã nói, quán này chuyên về món ăn vùng New Orleans của Mỹ, nhưng cái hay là chef Ryan đã biết dùng những nguyên liệu và cách nấu đặc trưng của vùng này pha trộn với phong cách nấu của các đầu bếp Pháp, đó là tinh tế và lãng mạn, như những đĩa thức ăn xinh xắn được đem ra cho bọn mình thưởng thức vậy!

Món ăn đầu tiên hay còn gọi là amuse bouche – món ăn cho “vui miệng” đúng như nghĩa đen của nó, là 1 món ăn trước cả món khai vị, thường chỉ được bày trên đĩa với 1 lượng rất nhỏ, và dùng để kích thích vị giác. Món amuse bouche của Nola tối hôm đó là các loại rau củ ngâm chua: măng tây, hành tây, cà rốt, hạt đậu fève, và đương nhiên loại rau không thể thiếu trong ẩm thực vùng New Orleans chính là quả đậu bắp.

Thực ra mình đi chợ bên này chưa bao giờ mua đậu bắp, nên là không để ý tên tiếng Pháp của nó là gì. Khi mà anh bồi bàn Antoine ra thao thao bất tuyệt về loại rau củ đặc trưng New Orleans tên là gumbo, bọn mình đều mắt tròn mắt dẹt nhìn nhau, mặt lộ rõ vẻ háo hức sắp được thử 1 nguyên liệu mới vô cùng độc và lạ :)), làm Antoine càng hăng say kể về nó. Đến khi anh chàng bê ra, cả 3 đứa bọn mình ồ lên, không cưỡng lại được mà vô tình trưng ra vẻ mặt “ôi hoá ra là cái này, tưởng gì!”, làm Antoine phì cả cười, rồi sau đấy đến lượt mình hăng say thao thao bất tuyệt về cách gọi tên cũng như các món mà Việt Nam mình hay nấu với quả đậu bắp ^^.

Rồi khi bọn mình gọi đồ uống thì đích thân anh barista ra tận bàn để giới thiệu và recommend các loại cocktail của quán. Có khá nhiều loại cocktail khá hấp dẫn và lạ nhưng vì không muốn loại quá nặng và thích có thêm nhiều vị hoa quả nên bọn mình đều chọn loại pha với nước chanh dây, cam và rượu rhum.


Sau khi vị giác được kích thích vì đồ chua và vì mùi bánh mỳ bơ thơm lừng toả ra từ bếp mỗi lần của bếp mở, Antoine bê ra cho bọn mình món bánh mỳ và bơ tự làm của nhà hàng. Ở Pháp thì đa số các nhà hàng giá tiền tầm trung bình hơi cao trở lên đều thường tự làm bánh mỳ và bơ của họ. Bánh mỳ của Nola khá hay vì để ăn kèm đồ ăn mà lại là loại bánh mỳ brioche, mềm và béo, rõ vị trứng sữa chứ không “trung tính – neutral”. Tuy nhiên bánh brioche thì đương nhiên có mùi bơ thơm nức mũi, brioche của Nola chỉ được nướng ngay trước khi mang ra cho khách nên lớp vỏ giòn béo, gói cái mềm ẩm bên trong 1 chiếc bánh be bé xinh xinh, tròn xoe như 1 quả trứng gà nhỏ. Bơ là loại bơ trộn với các loại cỏ thơm, ăn ngon nhưng cũng không có gì quá đặc sắc.

Món khai vị bọn mình đều chọn Doppio Raviolo do Antoine khen say mê món này quá, còn quả quyết nếu không ngon sẽ trả lại tiền ( =)) hâm ơi là hâm ý!!). Đây là món ravioli nhưng trong mỗi miếng ravioli lại có 2 vị khác nhau, 1 bên là cà rốt và 1 bên là thịt thỏ hấp. Khi ăn phải ăn trọn 1 miếng sẽ cảm nhận được vị cà rốt ngọt mà vẫn hơi giòn, thịt thỏ thơm ngậy cả kèm thêm chút sốt kem và chút vụn bánh gì đó giòn tan nữa thì đảm bảo là thấy mình lơ lửng đâu đó gần ngưỡng cửa thiền đường luôn rồi. Đây là món mà mình ưng ý nhất ở Nola tối hôm đó.

Món chính mình gọi là món vịt sốt với quả phỉ. Thịt vịt thì vốn hay được nấu với các loại hoa quả và sốt có vị hơi chua ngọt nên sự kết hợp thịt vịt với quả phỉ cũng không làm mình ngạc nhiên lắm, Tuy nhiên thịt vịt thì siêu ngon, miếng thịt chỉ được áp chảo sơ trên mặt chảo cực nóng nến da vịt giòn, mỡ vịt chảy ra rất thơm mà bên trong miếng thịt vẫn hồng, mọng nước và rất mềm. Miếng quả phỉ (1 loại quả giồng quả sung nhà mình nhưng không chát mà rất ngọt, nhiều nước) được đảo nhanh qua mỡ vịt, áo đều vị đậm đà, khi ăn có vị ngọt sắc và cái ngon của quả phỉ còn nằm ở hạt quả, các hạt sẽ vỡ ra tanh tách khi nhai.

Ngoài 2 thành phần chính thì món này còn có thêm 1 dạng kẹo caramel từ hạt pistachio và vừng, thêm texture giòn giòn và vị nutty cho món ăn (huhu mọi người thứ lỗi mình không biết dùng từ tiếng Việt nào để tả những từ này @.@) và củ navet – 1 loại củ cải nhưng ít vị chát từ vỏ mà ngọt hơn. Thêm điểm nhấn cuối cùng cho món ăn diễm lệ này sốt tiêu thơm thơm nồng nữa.

Món ăn mà chị bạn mình chọn là món Gumbo, chính là quả đậu bắp, được nấu kèm với em chim cút béo quay kia. Chim cút được rút hết xương mà vẫn giữ nguyên con, nhồi với cơm nấu từ gạo jasmin, ăn với xúc xích thịt heo, đương nhiên ko thể quên em đậu bắp và cuối cùng là sốt roux nâu được để riêng trong 1 cái nồi bằng đồng siêu xinh và Antoine sẽ rưới sốt lên khi mang ra.

Mình có thử 1 chút món này thì thấy ngon nhất là sốt vì sốt dùng những gia vị đặc trưng mà mình không biết hết được nên có hương vị khá hấp dẫn. Còn lại thì thịt chim cút cũng mềm, ngon những cũng không có gì quá đặc biệt, mình chỉ thích nhất ở chỗ là ăn em chim cút bé xíu mà không phải nhằn xương thôi.

Nhìn dáng nằm của ẻm kìaaaa, ^^ sexy thì khỏi nói luôn ý!! =))
Và cuối cùng tất nhiên không thể quên các món tráng miệng của 1 chef nữ khá trẻ đến từ Anh. Khi mang tráng miệng ra thì cũng đích thân chef mang ra và giới thiệu các thành phần với bọn mình, nhưng mà chắc vì mệt và vì phải giới thiệu bằng tiếng Pháp nên bạn ý quên mất từ, đứng suy nghĩ 1 lúc thế là mình đành phải nói nốt cho bạn ý làm bạn ý cảm ơn rối rít =)).

Món tráng miệng của chị bạn mình là món Arnold Palmer, lấy theo tên của 1 golf thủ nổi tiếng ngưỡi Mỹ nhưng mà lí do vì sao thì mình quên rồi =)), bạn nào đi ăn ở Nola thì nhớ hỏi rồi về kể lại cho mình biết với nhé! Món này gồm có bánh gâteau vị chanh, 1 lớp kem mâm xôi mướt mịn, quả mâm xôi tươi với sorbet trà đen. Mình thấy món này rất hợp để ăn sau 1 bữa ăn no núng nính vì vị chủ đạo là vị chua, từ của chanh cho đến mâm xôi và sorbet trà. Tuy nhiên có lẽ vì thế nên không có vị nào thật sự nổi bật lên làm mình ấn tượng cả, mà cái mình ấn tượng nhất lại là mấy quả mâm xôi tươi siêu to, mọng nước và chín ngọt dù đang không phải mùa mâm xôi.

Món tráng miệng tuyệt đỉnh chính là món của mình đã gọi : Nola Snowball. Món này gồm có financier hạnh nhân, đào rô ti, granité đào và 1 viên kem verbena kèm 1 vài lát đào tươi bào mỏng cuộn tròn. Dù dùng đào là nguyên liệu chính, là 1 loại quả khá ngọt, lại còn được đem rô ti, nhưng món tráng miệng này sực lên sự the mát tuyệt vời. Miếng thịt đào mềm tứa nước, viên kem verbena ngậy nhưng vị verbena thanh mát cân bằng lại, phần granité đào mỏng nhẹ như tuyết tan ngay khi chạm đầu lưỡi nóng. Nola Snowball nhẹ nhàng tươi mát và thanh thoát như 1 cơn gió mùa xuân vậy, vô cùng hợp lý để kết thúc 1 bữa ăn ngon!


Cuối cùng lại là 1 món “sau tráng miệng” nho nhỏ nhà hàng tặng. Kiểu như 1 viên kẹo ferrero rocher, lớp vỏ ngoài giòn bọc bởi hạnh nhân, bên trong là nhân kem béo ngậy vị chocolat trắng. Nhưng vì muốn lưu giữ lại hương vị the mát của món tráng miệng quá ngon nên mình chỉ nhón thử rón rén 1 miếng nhỏ thôi.


Rời Nola mà 3 chị em tụi mình vui hơn hớn vì cả 3 đứa mê ăn lại phát hiện thêm 1 quán mới, lại còn tình cờ nữa. Nếu có dịp ăn ở Nola, bạn nhớ đặt bàn số 31 vào tối thứ 5, chính là bàn đôi đẹp nhất ngồi sát cửa sổ mà Antoine đã lén nói cho bọn mình biết :). Đồ ăn ngon, khung cảnh lãng mạn, cùng với nhạc jazz hay, nếu dẫn người thương của bạn đến thì mình đảm bảo các bạn sẽ ra về với đôi mắt lấp lánh yêu thương tràn đầy cảm xúc luôn đó! ^^

Còn mình thì sẽ còn quay lại, đương nhiên, nhưng lần này sẽ không bỏ lỡ ngồi bên góc quán bar lung linh mờ ảo của Nola mà lần này mình chưa có thời gian nán lại sau bữa tối, nhâm nhi thử ít nhất 2 loại cocktail, mắt sẽ lim dim và chân sẽ nhịp nhịp theo bài jazz bất tận bên bờ kênh Saint Martin vào 1 ngày nào đó, rất gần thôi!

 

Địa chỉ: Restaurant Nola

Tầng 2 của quán Two Stories

72 quai de Jemmapes

75010 Paris

Giá tiền:

À la carte (gọi món riêng không theo menu): 11e đến 28e/món (khai vị hoặc món chính hoặc tráng miệng)

Tụi mình ăn thì mỗi người trả khoảng 50e cả cocktail là căng bụng rồi!

Ngoài ra quán có menu dégustation (menu giới thiệu các món ngon bởi chef Ryan) gồm 6 món (2 khai vị, 2 món chính, 1 cheese, 1 tráng miệng 2 người ăn no nê); 85e

Và menu chay gồm 6 món (như trên 2 người cũng ăn thoải mái): 65e

Leave a comment